Doggy em người yêu mông to dáng ngon của mình

Doggy em người yêu mông to dáng ngon của mình

Doggy em người yêu mông to dáng ngon của mình

Cặp mắt Nam nhíu lại, cố xoáy vào cái mông “tròn lẳn và săn cón” (cách anh ví von trong đầu) hiện ra rồi khẽ đặt xuống ghế. 6h30, Nam yên vị trên chiếc ghế quen thuộc với ly cafe sữa. Sau này có lúc Nam nhớ lại thời điểm này và thầm nghĩ : đúng là Thiên Thời Địa Lợi Nhân Hòa cho mình 

Quay lại căn phòng và cặp mông, Nam xoay xoay ly cafe trên tay và mắt thì vẫn ở chỗ “cần định vị”. Uyên, cô giáo viên về trường sau anh một năm, cũng đã đến. Sáng nay chị 9 giúp việc nấu sẵn cho cô 1 bình mía lau bự, bảo cô mang theo uống cho mát người, trời tháng này oi quá. Anh về ngôi trường huyện này cũng đã được gần 2 năm rồi, không dài cũng không ngắn, chỉ có lương là lâu lên thôi 

Anh hóng ra cửa, chờ 1 cái gì đó, cũng là quá quen thuộc với anh, hay nói đúng hơn là cái mà anh mong chờ nhất mỗi ngày. Nam đừng dậy, xách túi, lướt ngang qua Uyên và không quên liếc nhìn cặp ngực phập phồng kèm câu chào cũng quen thuộc : Anh lên lớp trước nhé Uyen ! Cô leo lên ngồi chồm hổm, cách mà cô tránh cái màu ố vàng của cái nắp bồn cầu cũ kỹ. Đứng xuống đất kéo quần lên, Uyên nhìn vào cái đũng quần lót màu xanh lơ, một vết ố màu ngay giữa….Uyên